Nga tăng tốc xây đế chế LNG nội địa giữa trận địa trừng phạt
Trong bối cảnh phương Tây siết chặt trừng phạt, Nga tự tin có thể xây dựng "đế chế" LNG nội địa hóa 100%.
Dự án LNG Sakhalin-2 của Nga. Ảnh: Sakhalin Energy
Chia sẻ với cổng thông tin InfoTEK, Bộ trưởng Năng lượng Nga Sergey Tsivilev cho biết: “Tôi không nghĩ rằng Nga không thể xây dựng nhà máy khí tự nhiên hóa lỏng (LNG) của riêng mình. Chúng tôi đã đạt được tiến bộ đáng kể trong việc phát triển công nghệ và thiết bị nội địa cho các nhà máy LNG, nhà máy lọc dầu và tổ hợp hóa dầu”.
Ông Tsivilev tiết lộ Nga đang tự phát triển tuabin và thiết bị trao đổi nhiệt - hai trụ cột quan trọng trong chuỗi công nghệ hóa lỏng khí. Tuy nhiên, các công nghệ cốt lõi, đặc biệt là cho các dự án tại Bắc Cực - nơi có điều kiện vận hành khắc nghiệt - vẫn cần tiếp tục thích nghi và nội địa hóa sâu hơn.
Theo Bộ trưởng Tsivilev, mục tiêu này sẽ không thể đạt được trong một sớm một chiều. “Để xử lý triệt để các thách thức hiện tại, chúng tôi cần thêm thời gian và đầu tư vào nền tảng khoa học - công nghiệp quốc gia”, ông nhấn mạnh.
Nga đang tăng tốc phối hợp giữa khối doanh nghiệp nhà nước và tư nhân, đồng thời đẩy nhanh ứng dụng công nghệ trong nước thông qua các cơ chế mua sắm công. Đây là một phần trong chiến lược dài hạn nhằm hiện thực hóa các nhà máy LNG “Made in Russia”, cả về thiết kế, kỹ thuật và thiết bị.
Hiện Nga là quốc gia đứng thứ ba thế giới về sản lượng LNG, với sản lượng khoảng 33 triệu tấn mỗi năm. Trong đó, dự án Yamal LNG chiếm 17,4 triệu tấn và Arctic LNG-2 dự kiến đạt 19,8 triệu tấn khi hoàn thiện.

Ngoài Yamal LNG và Sakhalin-2 đang vận hành, tuyến đầu phát triển LNG tại Nga còn có các dự án lớn như Arctic LNG-2 (đã thử nghiệm trong mùa hè 2024), Ust-Luga LNG, Obsky LNG, Murmansk LNG và Arctic LNG-1, tất cả đều được định hướng đưa vào vận hành từ nay đến năm 2050.
Chiến lược Năng lượng đến năm 2050 đưa ra hai kịch bản thận trọng và mục tiêu. Kịch bản thận trọng giả định rằng các xu hướng hiện tại và các chính sách hiện hành trong lĩnh vực nhiên liệu và năng lượng của Nga sẽ tiếp tục phát triển mà không cần đầu tư đáng kể vào phát triển. Ngược lại, kịch bản mục tiêu hình dung sự tăng trưởng cân bằng theo ngành với chi phí tối thiểu và hiện thực hóa tiềm năng xuất khẩu của đất nước.
Theo kịch bản 2, Nga đặt mục tiêu nâng sản lượng LNG lên 90-105 triệu tấn vào năm 2030, 110-130 triệu tấn vào năm 2036, và vươn tới 110-175 triệu tấn vào năm 2050.
Nếu hoàn tất nội địa hóa công nghệ, Nga không chỉ củng cố vị thế xuất khẩu LNG mà còn xây dựng được hệ sinh thái năng lượng khép kín, ít bị tổn thương trước các biện pháp trừng phạt quốc tế.
Việc duy trì và mở rộng các tuyến vận tải LNG qua Bắc Cực, đặc biệt là trong mùa hè khi có thể sử dụng tàu không chạy trên băng, sẽ tiếp tục là lợi thế chiến lược của Nga. Bộ trưởng Tsivilev cho biết việc Arctic LNG-2 vận hành thử nghiệm trong mùa hè 2024 là một “bước chạy đà” cho tham vọng dài hạn.
Nga đang từng bước hiện thực hóa giấc mơ sở hữu chuỗi giá trị khí đốt tự nhiên hóa lỏng hoàn toàn nội địa, bất chấp thách thức công nghệ và chính trị. Với lộ trình sản lượng rõ ràng, chiến lược dài hạn và hàng loạt dự án tầm vóc Bắc Cực, “công xưởng LNG tự chủ” của Nga đang dần hiện hình - một lá bài chiến lược không thể coi thường trên bàn cờ năng lượng toàn cầu.