A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Vai diễn đặc biệt của các cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị trong phim Mưa đỏ

Phim "Mưa đỏ" khiến khán giả xúc động bởi những “diễn viên” đặc biệt là các thương binh trở về từ chiến trường năm ấy tham gia.

Vai diễn đặc biệt của các cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị trong phim Mưa đỏ

Các vai diễn đặc biệt. Ảnh: Galaxy.

Trong phân cảnh hầm phẫu thuật chật chội, thương bệnh binh “xếp lớp như cá”, một người lính cụt cả hai chân nằm lặng lẽ trên giường bệnh.

Thoạt nhìn, khán giả tưởng rằng đó là sản phẩm hóa trang hay kỹ xảo điện ảnh. Nhưng sự thật đau lòng và chân thực hơn: đó chính là một thương binh đã từng trực tiếp chiến đấu và để lại một phần thân thể của mình nơi chiến trường Quảng Trị.

Không chỉ một, mà nhiều cựu chiến binh mang trên mình thương tật đã hiện diện tại phim trường "Mưa đỏ", tiếp tục “nhập ngũ” trong một cuộc chiến khác – chiến đấu để ký ức không phai mờ.

Họ đến với đoàn phim bằng tinh thần lạc quan, có người còn đùa rằng: “Muốn cụt tay, cụt chân hay mù mắt? Thương tật ¼ hay ¾?” Những câu nói nhẹ nhàng mà khiến cả ê-kíp nghẹn lại, bởi đằng sau sự hóm hỉnh ấy là nỗi đau chiến tranh khắc vào da thịt. Trong điều kiện quay khắc nghiệt, giá lạnh miền Trung cắt da cắt thịt, các bác vẫn mặc quân phục mỏng, kiên nhẫn nằm yên hàng giờ để ghi hình. Những vết thương cũ chắc chắn nhói buốt, nhưng họ không hề than phiền.

d
Các thương binh đóng trong phim Mưa đỏ. Ảnh: Galaxy.

Với các thương binh, họ không cần phải “diễn”. Mỗi ánh mắt, mỗi cử động, mỗi vết sẹo chính là bằng chứng sống động của quá khứ. Họ trở lại Thành cổ không chỉ để hỗ trợ đoàn làm phim, mà còn để một lần nữa ở gần đồng đội, để kể tiếp câu chuyện còn dang dở của thế hệ đã nằm lại nơi dòng Thạch Hãn. Đạo diễn Đặng Thái Huyền nghẹn ngào: “Các bác đến trường quay rất sớm, có người đi bằng xe ba bánh tự chế. Nhìn các bác nằm đó giữa giá rét, chúng tôi càng thêm thấm thía tinh thần Bộ đội Cụ Hồ".

Chính sự hiện diện của những thương binh đã khiến phim "Mưa đỏ" vượt lên khuôn khổ của một tác phẩm điện ảnh. Nó trở thành cầu nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa những vết thương còn hằn sâu và sự tri ân của thế hệ hôm nay. Họ – những con người đã mất đi một phần thân thể – nay tiếp tục hiến tặng ký ức và tinh thần bất khuất của mình cho điện ảnh, cho đất nước.

Và nhờ đó, "Mưa đỏ" không chỉ khắc họa chiến tranh bằng hình ảnh, mà còn bằng chính hơi thở từ những chứng nhân lịch sử còn sống, để mỗi khán giả khi rời rạp đều mang theo một nén tâm nhang tưởng nhớ các anh hùng đã ngã xuống.


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Bài tin liên quan
Đang chờ cập nhật